Một mối tìnhNgô Thiên Tú
Tôi đã yêu người biết bao mùa
Từ tim rung cảm những vần thơ
Tương tư chờ đợi một lần tỏ
Tháng ngày du mục tim vẫn mơ
Thu đi thu đến lá úa vàng
Tình tôi vẫn thế chưa lên ngôi
Nhớ thương tôi giấu trong mộng tưởng
Cho lòng thơ thẩn tựa hoàng hôn
Rồi từng dêm tối tôi mơ hoang
Chiêm bao hình bóng ấy bên mình
Nhớ thương thương nhớ thêm đắm đuối
Chẳng giử được tim đành tỏ tình
Cứ ngỡ rằng người cũng yêu tôi
Như thơ đồng cảm gửi trao rồi
Cho dù chưa gặp lòng như đã
Không còn xa cách như có đôi
..............................................
Nhận là thư xong tim ngỡ ngàng
Rằng thuyền có bến không dối gian
Yêu thương nhưng mà đời không thể
Thôi đành hò hẹn lại kiép sau
Ô hay ! người tôi yêu đã có chồng
Tôi nào hay biết cứ cuồng si
Làm sao cho tim không thương nhớ
Làm sao trời hỡi quên được người
Tôi chuốc rượu cay để ru buồn
Ru tình vào huyệt mộ dỡ dang
Từng đêm, từng đêm... tôi say cho quên lãng
Quên một bóng hình tim đã yêu
Rượu đắng rượu cay theo tháng ngày
Sao trái tim thương chưa đổi thay
Hình như tôi không là tôi nữa
ốm yếu xanh xao bệnh thất tình
Tôi sợ nắng buông sợ chiều tàn
Sợ đêm trống vắng sợ cô đơn
Đôi khi muốn ngăn mà không giử nỗi
Lại uống cho say để quên mình
...............................
Tôi viết cho tim vần thơ buồn
Nghe tim buốt nhói vạn đau thương
Không khóc hồn sao nghẹn tủi
ướt giấy ướt môi đoạn thơ tình
Tôi thành kẻ trộm theo bóng đêm
Lãng mạn hôn tình cho rã thèm
Cho dù đã biết là hư ảo
Mà vẫn đam mê chiếc ảnh người
Dẫu biết là tim mãi chung tình
Yêu người hơn cả tôi yêu tôi
Lạnh lùng xa lánh mà chấp nhận
Vì hạnh phúc người là hạnh phúc tôi
Tôi mong người luôn vui – an bình
Đừng vì tôi mà nước mắt bên song
Từ ngày tôi biến thành tên trộm
Yêu người trong ảnh tôi đã quên