- Khi mẹ tưởng rằng con không nhìn thấy mẹ treo bức vẽ đầu tay của con lên đầu tủ lạnh, con bỗng muốn vẽ thêm nhiều bức tranh khác nữa.
Con biết chứ con biết nhiều lắm Mẹ ạ ! Con biết trong Mẹ luôn luôn có con , con là nguồn sống của Mẹ là nơi an ủi và làm lòng Mẹ ấm lại khi giấc ngũ của con bình an . Con muốn vẽ thêm nữa , vẽ thêm muôn ngàn điều mà con muốn nói trong tim nhỏ bé của con . Nhưng dù vẽ bao nhiêu triệu bức tranh cũng không bằng đôi mắt Mẹ , trong đó là cả một hồ thu yên lành và mát dịu . Nhìn mắt Mẹ là nhìn vào một thế giới tình thương và an lạc . Không biết sau này giả sử khi con làm Mẹ , con có đủ những đức tánh cao quý , lòng kiên nhẫn và vị tha vô bờ bến như Mẹ không ? Nhưng hôm nay con đang ở trong vòng tay của Mẹ là một sự an toàn của võ bọc bằng tình thương . Giá một mai con mất Mẹ thì đời con sẽ ra sao ? Sẽ thế nào khi bước đi trên vạn nẻo đừơng đầy chông gai ? Con không biết nữa ....
- Khi mẹ tưởng rằng con không nhìn thấy mẹ cho chú mèo vô chủ ăn, con hiểu rằng yêu thương súc vật là một điều tốt lành.
Yêu người là quý , mến súc vật lại càng quý hơn , nhất là súc vật đó lang thang vô chủ , nó không nhà ở , không nơi nương tựa và tình thương . Có lẽ Mẹ nó không còn hay đã đánh rơi nó vì một lý lẽ của đời thường . Hình ảnh đó là muôn ngàn bài học trong mắt con , từ hạnh bố thí cúng dường của Bồ Tát cho đến lòng từ bi của của tình thương , sự hỹ xã , bao dung không so tính bằng vật chất . Cho súc vật ăn chỉ là hình ảnh biểu tượng gói ghém và diễn tả tình yêu . Chú mèo là con vật nhu mì , hiền lành khi ngái ngũ , nhưng nó hung dữ , đối kháng khi bị tấn công . Nó là biểu tượng giữa cương và nhu giống như Phật giảng . Nghĩa là tinh thần ĐẠI HÙNG , ĐẠI LỰC nhưng cũng rất ĐẠI TỪ BI . Đừng nhìn Phật giáo qua sự "Tỉnh " , thật ra Phật giáo rất năng " động " . Phật giáo trầm lặng , lắng tâm để tu tĩnh và nhận định lý vô thường của cuộc sống , biết thế nào là khổ đau cần giải thóat để vượt qua , nhưng đừng xem thường sự im lặng và "tĩnh " của Phật giáo .
- Khi mẹ tưởng rằng con không nhìn thấy mẹ làm món bánh mà con ưa thích, con bỗng hiểu rằng những việc bình thường làm nên điều kỳ diệu.
Chiếc bánh mà con vẫn yêu thích khi Mẹ làm cho con ngày nào , tuy đơn giản , tầm thường như muôn ngàn chiếc bánh khác . Nhưng trong đó con nhận thức và hiểu ra rằng đó là bài học Kiên nhẫn , biết bố thí và cúng dường . Bột võ bọc bên ngoài trong những nhân đậu , thịt bên trong là bài học " Lá lành đùm lá rách " là sự khoan dung , che chở giữa con người và con người , giữa con người và loài vật . Đó là bài Pháp đầu tiên của Phật khi hóa độ chúng sanh . Miếng bánh tuy nhỏ bé , nhưng cứu sống đựơc một sinh mạng " Một miếng khi đói bằng gói khi no " , điều kỳ diệu sẽ đến khi hợp thời và hợp lúc khi mà tình thương không biên giới và đợi chờ do trí óc suy tính .
- Khi mẹ tưởng rằng con không nhìn thấy nụ hôn tạm biệt mẹ dành cho con trước khi ngủ, thuyền con giương buồm nhẹ lướt trên biển mơ của làn gió yêu thương.
Khi con ngũ , một chiếc hôn nhẹ trên trán đã đưa con vào giấc mộng đẹp tình thương mà con đang có . Nhưng điều đó không quan trọng , điều mà Mẹ ôm con vào lòng và hôn con " chúc ngũ ngon " làm con an tâm , mạnh dạn làm cuộc hành trình ngũ yên một mình . Con không còn lo âu và sợ sệt khi Mẹ tập cho con biết thế nào là tự lập và lòng tự tin bước vào đời khi con ngũ một mình . Con sẽ tập bơi , tập chèo để lái con thuyền qua khỏi bến mê để đến bờ giác . Nơi đó có muôn ngàn ánh sao , muôn triệu Bồ Tát và Đức Phật mỉm cười an lạc khi con đến . Đương nhiên con vẫn nhận ra rằng , cuộc hành trình nào cũng đầy chông gai và sóng gió . Vì " Ở đời đừng cầu không họan nạn , vì không hoạn nạn thì kiêu sa nổi dậy . Hãy lấy họan nạn làm giải thóat ."
- Khi mẹ tưởng rằng con không nhìn thấy mắt mẹ ngấn lệ, con hiểu rằng đời cũng mang đến nhiều niềm đau nhưng nước mắt sẽ làm vơi đi sầu khổ.
Đức Phật đã biết " Nước mắt chúng sanh cọng lại nhiều hơn biển Thái Bình Dương " . Đời là bể khổ , trầm luân . Trong mắt Mẹ lúc nào cũng có nước và chỉ chực để trào ra , nhưng có lẽ Mẹ khóc cho con nhiều hơn Mẹ tưởng , Mẹ hy sinh và theo sát trên suốt hành trình cuộc đời con . Dù hoàn cảnh vinh hay nhục , thành công hay thất bại Mẹ đều chảy nước mắt . Hai sự kiện trong cụôc đời khi Mẹ khóc làm con nhớ mãi . Lần đầu con mặc áo đại lễ tốt nghiệp Đại học thay vì cười , Mẹ lại lau nước mắt . Và lần con vấp ngã , tang rả cả sự nghiệp kéo theo sự suy sụp của tình yêu , lần này mẹ khóc vì thương con là đúng . Nhưng Mẹ ơi ! Khóc là vui buồn đau khổ lẫn hạnh phúc , nhưng không ai cản nổi khi đôi giòng nước mắt vẫn chảy theo nhịp rung cảm của con tim . Nước mắt sẽ làm vơi bớt sầu khổ , con biết thế nên không bao giờ ngăn cản , nhưng dù con cản cũng không được với đôi mắt .
Có những lúc Mẹ tưởng rằng con không nhìn thấy, nhưng thực ra con lại thấy thật nhiều… Và con muốn cảm ơn tất cả những gì Mẹ đã làm khi mẹ tưởng rằng con của Mẹ không nhìn thấy!
(Bài PCnet phóng tác )
Được sửa bởi PCnet ngày Sun Mar 20, 2011 12:24 am; sửa lần 1.
Khách vi Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: MẸ ĐỪNG TƯỞNG . Sat Mar 19, 2011 9:07 pm
LÒNG MẸ .
Giọng ca : Hương Lan - Xuân Mai .
Khách vi Khách viếng thăm
Tiêu đề: Re: MẸ ĐỪNG TƯỞNG . Sun Mar 20, 2011 12:13 am