BÀI TÌNH THƠ THỨ HAI Viết cho anh bài tình thơ thứ nhất
Xứ Huế buồn lất phất hạt mưa bay
Ánh mắt sầu đẫm giọt lệ chia tay
Em vẫn nhớ mãi hòai sao quên được
Chuyện tình ta...những chuỗi ngày mơ ước
Bên cỗng trường đứng đợi những chiều mưa
Lòng giận hờn khi anh hẹn khi đón đưa
Rồi trễ hẹn cho em chờ mong ngóng
Để mi em giọt châu buồn ứ đọng
Anh ngập ngừng theo mãi dỗ dành em
Mắt ngó lơ em nũng nịu "hổng thèm "
Nhưng lòng đã cơ hồ đang tha thứ
Hàng phượng bay vẫn còn trên lối cũ
Anh xa rời xứ mộng để tìm quên
Những đêm mơ khi phố thị lên đèn
Giòng mực tím chợt nhoè vì nước mắt
Anh có nhớ những trưa hè nắng gắt
Ngồi bên nhau đón những cánh phượng rơi
Anh bảo em "hoa đỏ tựa môi người
Anh thương nhất một đời là em đó... "
Thuở em đi phượng hồng còn rơi đỏ
Chẳng còn anh nhìn ngó để mà khen
Chẳng còn ai để còn được bắt đền
Rồi từ đó mình xa nhau vĩnh viễn
Ngày em đi chỉ pháo hồng đưa tiễn
Xứ Huế buồn yên tĩnh càng buồn hơn
Chỉ lòng em mang nặng nét dỗi hờn
Bao giờ nhỉ..trống trơn lòng nhung nhớ
Huế giờ đây vẫn còn trong cách trở
Để hồn em ứ đọng những sầu thương
Tình yêu xưa đã cách biệt đôi đường
Em và Huế một thời tìm đâu nhỉ
Bài tình thơ thứ hai là tri kỹ
Để em đây ghi lại chuỗi ngày mơ
Dù mai đây gặp lại có hững hờ
Kỷ niệm đó là giấc mơ êm đẹp
Lida